Luật Khoa tạp chí

Ngày 2/9/1945, tại quảng trường Ba Đình, Hồ Chí Minh đã long trọng đọc bản Tuyên ngôn độc lập, tuyên bố về sự ra đời và sứ mệnh của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.

Có thể thấy, “quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc” là những quyền cơ bản của nhân dân Việt Nam được tuyên xưng trong bản tuyên ngôn này. Lẽ hiển nhiên, nhà nước là bên cam kết đảm bảo thực thi những quyền trên, như một sứ mệnh xuyên suốt.

80 năm đã trôi qua. Nếu muốn biết những quyền cơ bản ấy của người Việt Nam được đảm bảo đến đâu so với thế giới nói chung và các quốc gia châu Á nói riêng, ta có thể nhìn vào Chỉ số quyền con người (Human Rights Index) do Viện nghiên cứu dân chủ V-Dem, Thụy Điển, tính toán và công bố.

Chỉ số này không chỉ phản ánh mức độ một nhà nước tôn trọng các quyền tự do dân sự của công dân, gồm quyền sở hữu tài sản, tự do di chuyển, tự do tôn giáo, tự do ngôn luận và hội họp; mà còn phản ánh mức độ mỗi cá nhân được bảo vệ trước các vi phạm nhân quyền từ phía chính quyền, bao gồm tra tấn, ám sát, hay lao động cưỡng bức.

Điều gì đã khiến những lời tuyên bố hùng hồn trong bản Tuyên ngôn Độc lập năm 1945 vẫn chưa thành hiện thực trong đời sống người dân? Câu trả lời có lẽ đến từ bản chất của hệ thống chính trị độc đảng, khép kín, và thiếu dân chủ.

👉 Mời bạn đọc bài viết tại:
luatkhoa.com/2025/08/phap-quyen-va-nhan-quyen-tron…

1 week ago | [YT] | 509