Long Hoàng

CÁNH CỬA

Như sương mai chờ ánh sáng le lói mới đón được bình minh
Chúng ta phải cần bao nhiêu ánh nhìn để hiểu được nhau
Thứ lừa dối ta là thành khẩn
Thứ vây khốn người là kiên nhẫn
Quá khứ nặng nề quá, khó tránh giữ chặt trong lòng
Còn cần trải qua bao lần ngã xuống
Mới có thể bình thản trước yêu hận
Chẳng ai hỏi giây phút buông tay ấy
Là nhẹ nhàng hay vì yếu đuối?

Có lẽ bước nhầm qua cánh cửa trái tim
Là hốt hoảng đến không nhịn nổi
Là không cam tâm chỉ làm kẻ qua đường với người
Bao phen tranh đấu quyết liệt, bất chấp bị tổn thương
Nhưng không uổng phí kiếp này
Ngay cả nếu cây cỏ đều sắc nhọn, núi sông đều trống vắng
Một sớm chiều cũng là may mắn rồi
Chỉ nguyện không phụ nỗi tương tư nổi trôi này
Chỉ nguyện không phụ đoạn thâm tình mãi không quên này

1 year ago (edited) | [YT] | 0