Ngư Tinh Thảo



Ngư Tinh Thảo

Người học Phật, người ta chửi mình, mình quyết không chửi lại, không khởi tâm sân hận.

Vì biết rằng người đó tiêu nghiệp chướng cho mình. Nghiệp chướng tiêu rồi, mình cảm kích còn không kịp, có lý đâu lại đi trả thù?

• "Người không có tội mà bị oan, chịu tiếng xấu."Người này không có sai lầm, là một người thiện, một người tốt hành thiện tích đức. Nhưng họ bị người khác sỉ nhục, bị người hiểu lầm, tiếng xấu truyền xa. Mọi người nhắc đến người này, đều mắng họ vài câu. Trái lại đây lại là việc tốt, tốt ở đâu?
Tội chướng của họ đều được báo hết rồi. Mỗi người thấy họ đều trừng mắt một cái, mắng họ vài câu, đây cũng là quả báo, khiến họ tội chướng từ vô thuỷ kiếp đến nay của họ điều được báo hết rồi. "Con cháu tự nhiên sẽ hưng thịnh", con cháu của họ thường đột nhiên phát đạt. Cũng có số ít, lúc bản thân lớn tuổi phước báo hiện tiền.

"Quả báo của âm đức và dương đức rất vi tế", quả báo của âm đức và dương đức vô cùng vi tế! Không thể không phân biệt rõ ràng.
(HT Tịnh Không)

Trước mắt thấy như bị lừa gạt, tiền bạc, danh dự bị tổn thất. Vậy mà trong chớp mắt, tiền tài, danh dự không biết đã tăng cao biết bao nhiêu lần. Người y giáo tu hành, chư Phật hộ niệm, Long Thiên Thiện thần hộ trì, làm gì có bị thiệt thòi?

(Tổng Lời HT Tịnh Không)

• Đọc Kinh, Niệm Phật mà bị người khác mắng chưởi khinh miệt, gặp những chuyện không như ý là đang tiêu trừ nghiệp chướng.

• Ấn Quang Đại Sư từng dạy: Người dốc lòng tu tịnh nghiệp bị bệnh khổ (những chuyện không như ý) chính là tiêu trừ nghiệp chướng từ nhiều kiếp. Phải biết rằng người niệm Phật quyết định tiêu trừ được nghiệp chướng, những nghiệp chướng hiện tiền chỉ là những ác báo phải đọa trong tam đồ của đời tương lai chuyển thành bệnh khổ trong đời hiện tại để giải quyết cho xong đó thôi.

Kinh Kim Cang dạy: "Trì kinh Kim Cang có điều nhục nhỏ như bị người khác khinh miệt, chính là diệt được cái khổ Tam đồ ác đạo trong nhiều kiếp". Chịu cái khổ nhỏ lúc này để giải quyết cho xong ác báo từ vô lượng kiếp đến nay, thật là may mắn lớn. (Ấn Quang Đại Sư)

• Nếu hiểu rõ đạo lý “thay vì trả nghiệp nặng thì nhờ tu mà chuyển thành trả nhẹ", thì bạn phải cảm tạ Phật và tri ân những người đang nhục mạ khinh khi kia mới đúng.

* Trong Kinh Lương Hoàng Sám cũng kể rằng:

• Một nữ sĩ ở Đài Loan từng giết con gái mới sinh vì mê tín cho rằng "năm dê không tốt". Kể từ đó, bà bị cơn đau nhức toàn thân dai dẳng không dứt.

• Sau khi học Phật pháp, bà tham dự pháp hội và bị một cư sĩ công khai vạch trần tội lỗi. Hàng trăm người chỉ trích bà dữ dội. Điều kỳ lạ là nửa tiếng sau, cơn đau nhức của bà biến mất. Bà không oán giận mà cảm ơn cư sĩ vì đã giúp bà tiêu nghiệp. Cư sĩ dạy: "Hãy cảm tạ những người mắng bà, vì họ đang giúp bà tiêu trừ nghiệp chướng."

Do đó, khi bị mắng, chúng ta không nên sân hận, mà hãy xem đó là cơ hội tiêu nghiệp, giải bớt khổ đau

• Luận Sư Giới Hiền, một vị Tăng tài đức nổi danh, lúc tuổi già bị bệnh nặng và bị hành hạ đau đớn đến muốn tự tử. Sau đó ngài mơ thấy ba vị Bồ-tát Văn Thù, Phổ Hiền, Quán Âm khuyên bảo:

“Con trước kia từng là một vị quốc vương gây nhiều khốn khổ cho chúng sanh, cho nên nay phải chịu quả báo này. Nhờ phúc tu nên những tội thay vì phải chịu phạt ở địa ngục được chuyển thành cơn bệnh đau này. Con ráng chịu đựng ba năm nữa, sẽ có sư Huyền Trang đi thỉnh kinh đến đây thọ học với con. Con hãy thành tâm sám hối, kiên nhẫn chịu đựng đau khổ và tinh tấn xiển dương Kinh luận, thì nghiệp chướng của con sẽ tự nhiên được tiêu trừ."

• Khi chúng ta tu hành tinh tấn, sửa đổi bản thân nghiệp của ta được chuyển.Nghiệp nặng sẽ thành nghiệp nhẹ, nhẹ hóa không.Chuyển bằng cách nào vậy. Đó chính là để ta bị người khác chửi, bệnh nhẹ vài hôm, công việc gặp khó khăn để chúng ta chịu đau khổ để mà tiêu trừ nghiệp chướng

• Vì thế chúng ta phải biết rằng những khổ đau mà chúng ta đang chịu trong hiện tại, không phải là chúng ta tu sai cách mà là nghiệp chướng đang được tiêu trừ

• Mà Nghiệp chướng tiêu trừ thì số mạng sẽ phải thay đổi theo.

Cre: Tik Tok Bình An.
vt.tiktok.com/ZS6cuR6BG/

9 months ago | [YT] | 0

Ngư Tinh Thảo

Con xin kể câu chuyện mà con gặp phải sau đây, để quý vị tu tập cẩn trọng và tinh tấn hơn nữa ạ. Cách đây rất lâu rồi, khoảng 9 năm trước thì phải. Tại con có trí nhớ rất rất kém, nên cũng không rõ chuyện này xảy ra là trước khi con học Phật hay sau khi học Phật, từ ngữ con dùng trong câu chuyện cũng không giống tuyệt đối như giấc mơ con gặp phải. Nên mong quý vị thông cảm bỏ qua cho ạ.

Vào một đêm, con mơ thấy mình đến một nơi xa lạ, cảnh rất đẹp, núi non sông nước thơ mộng. Bỗng có mấy người đến chỗ con, có cả nam lẫn nữ. Trông họ ai nấy đều rất thanh tú, đẹp đẽ. Họ nói: " Đi chơi đi, nơi này rất đẹp, đi theo chúng tớ, đi đi nào". Họ nói nghe rất thân thiện, nên bất giác con đi theo.
Mới bước chân đi, thì có 1 cụ ông râu tóc bạc phơ, tay trống gạy, giữ chặt tay con lại và nói: " Đừng đi theo, chúng nó không phải người đâu". Lúc ấy, con quay lại nhìn họ, thì họ thay đổi sắc mặt, nhìn rất hung dữ, nhìn con với ánh mắt sắc lạnh.
Con giật mình tỉnh ngủ, mà vẫn còn rất sợ hãi ánh mắt đó.

Nếu như lúc đó, không có cụ ông đến kịp thời cản con, thì có lẽ con sẽ không còn cơ hội học Phật và ngồi đây viết những dòng này rồi. Thời điểm đó, có lẽ là con đã biết đến Chú Đại Bi và Bạch Y Thần Chú rồi. Nhưng con không nhớ rõ, lúc mơ thấy giấc mơ này, có phải là đang trong thời gian con đọc Chú Đại Bi và Bạch Y Thần Chú không nữa. Nhưng dù sao, con đã rất may mắn rồi.
Con xin cảm ơn Phật, Bồ Tát. Con xin cảm ơn Tam Bảo. Con xin cảm ơn các vị Hộ Pháp, các vị có Uy Thần, Chức Trách. Con xin cảm ơn Cửu Huyền Thất Tổ. Con xin cảm ơn Sư Phụ và mọi người. Con xin cảm ơn sự chia sẻ của một bác Phật Tử ở Hà Đông, Hà Nội đã cho con biết đến Phật Pháp. Và con xin cảm ơn tất cả quý vị có duyên với con.
Chúc quý vị luôn tinh tấn, thời thời khắc khắc không quên niệm Phật, để khi gặp nghịch cảnh và oan gia trái chủ trong giấc mơ vẫn có thể hóa giải được, nhờ niệm Phật.

Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát
Nam Mô Đại Nguyện Địa Tạng Vương Bồ Tát
🙏🙏🙏

Nguồn: Tuệ Linh

1 year ago | [YT] | 0

Ngư Tinh Thảo

TẠO TƯỢNG PHẬT PHẢI NÊN LÀM HẾT TOÀN THÂN.

Đoạn kinh văn này, trong chú giải pháp sư Thanh Liên chỉ cho chúng ta các tư liệu tham khảo rất quan trọng, trong ấy quan trọng nhất là nặn tạo tượng Phật phải dùng tâm cung kính, phải dùng tịnh tài, tịnh vật tiêu biểu cho lòng kiền thành, cung kính, thì mới khởi lên cảm ứng, đạo giao. Bạn xem người thời xưa tô vẽ, chứ người hiện nay rất hiếm [ai làm như vậy] rồi, trước khi vẽ một tượng Phật, nhất định phải tịnh thân[8], rửa tay, rửa sạch sẽ, mặc y phục sạch sẽ, có khả năng thì nhất định thay quần áo mới, không có khả năng thì quần áo nhất định phải giặt sạch sẽ, tiêu biểu cung kính.  Giấy và mực nhất định chẳng dùng cho việc khác. Bút vẽ tượng Phật thì dành riêng để vẽ tượng Phật, tuyệt chẳng dùng để viết chuyện khác, chuyên dùng cũng là tượng trưng cho lòng cung kính. Những tài vật cần thiết đều là tịnh tài, là tiền của mình đáng có được, tuyệt chẳng dùng tiền tài chẳng tịnh.  Bất tịnh là những gì tôi chẳng nên có [mà có], chẳng phải tiền của tôi, tôi dùng thủ đoạn để gạt lấy, hoặc uy hiếp, ép buộc người ta chẳng thể không tặng cho, tiền tài như vậy gọi là bất tịnh tài. Phải dùng tâm thanh tịnh, vật thanh tịnh để tạo tượng.  Chư vị hiện nay có cuốn này, ở trang ba mươi hai trong cuốn chú giải, đếm ngược hàng thứ hai, câu sau chót, tôi đọc cho quý vị nghe: “Lại không cho tạo tượng nửa người, thiện tướng chẳng khởi, đọa lạc sanh tử”[9], hy vọng mọi người phải chú trọng câu này. Hiện nay có nhiều địa phương cúng tượng Phật, Bồ Tát chỉ có nửa người, có chỗ cúng tượng Phật, Bổ Tát chỉ có cái đầu, cúng như vậy tạo tội nghiệp, quả báo này nhất định ở tại địa ngục. Cúng tượng Phật nửa người thì tội nghiệp đã chẳng nhẹ, đọa lạc sanh tử chẳng có công đức. Thế nên vẽ hình tượng Bồ Tát phải vẽ cho hoàn chỉnh, phải vẽ tượng toàn thân (cả người), không thể vẽ tượng nửa người, bất luận là tượng ngồi, hoặc đứng đều phải vẽ toàn thân, phải chú ý điểm này! Chúng ta tạo tượng người ta có thể tạo tượng nửa người, không thành vấn đề, còn tượng Phật, Bồ Tát thì tuyệt đối không thể. Tượng người có thể tạo nửa người, bạn nói có ai tạo tượng chỉ tạo cái đầu còn ngoài ra không có gì khác. Trong phong tục tập quán của chúng ta, đây là điều không cát tường, đầu bị người ta chém đứt rồi, sao lại làm như vậy?  Không thể như vậy được. Ở đây Ngài có viết một câu như vậy, đặc biệt nhắc nhở chư vị đồng tu.

Trích: Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Kinh Giảng Ký. Tập 19 ( số 14-12-19 ).

2 years ago | [YT] | 0

Ngư Tinh Thảo

Ý NGHĨA CỦA HÌNH TƯỢNG PHẬT

Trích: "Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Kinh Giảng Ký".
Tập 19(số14-12-19).
Hòa Thượng Tịnh Không Giảng.

"Nếu bạn thật sự hiểu được đạo lý, hiểu được chân tướng sự thật, chân tướng sự thật là gì? Hết thảy chúng sanh đều là cha mẹ, gia quyến họ hàng đời quá khứ. Chúng ta có đời quá khứ, quá khứ vô lượng kiếp, cha mẹ, gia quyến họ hàng trong vô lượng kiếp không biết là bao nhiêu, hiện nay rải khắp lục đạo, thập pháp giới. Trong tứ thánh pháp giới, trong cõi trời thì còn tốt, chẳng sao cả. Nếu ở khắp lục đạo, trong ba đường ác, khổ chẳng nói nổi. Chúng ta có sanh khởi cái tâm niệm muốn cứu độ họ hay không? Lời Phật nói trong kinh là thật, là sự thật. Phàm phu chúng ta chỉ nhận biết cha mẹ đời này, chẳng nhận ra cha mẹ đời trước. Cho nên Phật nói hết thảy chúng sanh là cha mẹ quá khứ, chư Phật vị lai. Chúng ta nhìn thấy hết thảy chúng sanh chịu khổ chịu nạn thì phải coi họ như cha mẹ mình, thân quyến của mình đang chịu khổ chịu nạn, thì tâm nguyện muốn cứu vớt họ sẽ tự nhiên sanh khởi. Người mê nhìn thấy người ta chịu khổ chịu nạn hình như chẳng ăn thua gì với mình, đó là vì họ chẳng biết thật tướng của chư pháp.  Bồ Tát biết được, phàm phu chẳng biết, Địa Tạng Bồ Tát hiểu rõ ràng. Thế nên nhìn thấy những người chịu khổ chịu nạn thì cũng như chính mình đang chịu, tâm từ bi mới có thể thật sự sanh khởi, nhất định chẳng thể ngồi nhìn mà chẳng cứu, chẳng có đạo lý này. Trong các buổi giảng chúng tôi cũng đã báo cáo cùng chư vị, tâm nguyện chăm sóc, thương mến, cứu vớt nhất định là có. Nhưng sự thật thì có những chỗ chúng ta không đạt đến, tức là có chướng duyên, chướng ngại. Ngày nay chúng ta nhìn thấy cả thế giới có rất nhiều thiên tai, có chỗ bị nạn lụt, có chỗ bị hạn hán, bị động đất, bị nước biển dâng trào; còn thêm chiến tranh do con người gây ra, tàn sát, [quá nhiều] thiên tai và nhân họa. Người bị giết rất đáng thương, kẻ giết người cũng đáng thương. Giết người tạo tội nghiệp cực nặng, tội nghiệp của họ tương lai phải đọa tam ác đạo. Không những tương lai phải đọa tam ác đạo, mà còn phải trả nợ mạng, chẳng phải giết rồi thì hết chuyện. Đời này bạn giết họ, đời sau họ làm người rồi giết bạn trở lại, nhiều đời nhiều kiếp giết hại lẫn nhau, dây dưa chẳng dứt, bạn nói đáng thương biết mấy, bi thảm biết mấy! Phật, Bồ Tát biết rõ chân tướng sự thật này, đạo lý bên trong cũng chỉ có Phật, Bồ Tát minh bạch.

Chúng ta học Phật, nghe xong lời răn dạy của Phật, đọc qua lời giáo huấn của Phật nên chúng ta cũng dần dần tỉnh ngộ trở lại, dần dần cũng hiểu rõ chân tướng sự thật, bởi vậy cũng có thể giống như chư Phật, Bồ Tát, xả mình vì người, phục vụ cho xã hội, phục vụ nhân dân, phục vụ chúng sanh, thật sự làm được đại công vô tư, tận tâm tận lực. Bi nguyện đại từ bi, hành trì đại từ bi này được đắc lực bởi lời răn dạy của Phật. Nhưng chúng ta là phàm phu, phiền não tập khí quá nặng, thường quên mất lời dạy của Phật, trong tâm vẫn còn thị phi nhân ngã, tham, sân, si, mạn, bên ngoài có sự dụ dỗ của ngũ dục, lục trần, tiền tài, sắc đẹp, tiếng tăm, ăn uống, ngủ nghỉ, sức mạnh này quá lớn nên từng giờ, từng phút chúng ta quên mất những tâm thiện, nguyện thiện này. Tùy thuận ác duyên lại khởi ác niệm, khởi tâm niệm tham, sân, si, chạy theo dụ hoặc bên ngoài, lại tạo tội nghiệp. Ai nhắc nhở chúng ta? Chỉ có thể nương nhờ hình tượng của Phật, Bồ Tát. Cho nên tại sao tổ sư đại đức khuyến khích người học Phật, nhà người học Phật nhất định phải cúng dường tượng Phật, mục đích cúng tượng Phật là gì? Đó là nhắc nhở chính mình từng giờ, từng phút, dụng ý là ở chỗ này. Chẳng phải xem tượng Phật như thần minh để cúng lạy, cầu Ngài ‘phò hộ’ cho mình thăng quan, phát tài, như vậy là mê tín. Cúng Địa Tạng Bồ Tát, từng giờ từng phút nhắc nhở bạn phải hiếu dưỡng cha mẹ, phụng sự sư trưởng, luôn luôn răn nhắc bạn phải cứu vớt hết thảy những chúng sanh khổ nạn, là có ý như vậy. Thế nên cúng dường hình tượng ở nơi đó có vô lượng công đức.  Đây là [lợi ích của hình tượng] đối với một người học Phật."

Nam Mô Đại Nguyện Địa Tạng Vương Bồ Tát 🙏🙏🙏

2 years ago | [YT] | 0

Ngư Tinh Thảo

Trích: Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Kinh Giảng Ký. Tập 16(số 14-12-16).
HT. Tịnh Không.

‘Giết cha, giết mẹ’, ơn đức cha mẹ quá lớn, sinh mạng của ta có được là nhờ cha mẹ. Nếu chúng ta có thể quán sát kỹ càng, cha mẹ chăm sóc cho con thơ cẩn thận đến cùng cực, từ lúc sơ sanh đến ba tuổi, đứa con chẳng thể rời khỏi mẹ, được sự quan tâm, bảo bọc của mẹ từng giờ, từng phút nên mới có thể không tổn thương tánh mạng. Còn người cha, hiện nay trách nhiệm của người làm cha chẳng bằng người thời xưa. Thời cổ người làm cha chẳng những phải dạy lúc trẻ còn nhỏ, lúc còn bồng ẵm, lúc mẹ mang thai là phải dạy rồi, đó là thai giáo, như vậy mới làm tròn trách nhiệm của người cha. Thế nên ân đức to lớn của cha mẹ, trong thế pháp chẳng có gì sánh nổi. Chẳng biết ân đức thì chẳng biết báo ân, vậy mà còn sát hại, tội này cực nặng, đọa ‘Cực Vô Gián’, đọa ‘Ðại A Tỳ’.

Tội nghiệp thứ hai là ‘Giết A La Hán’, A La Hán là thánh nhân tu hành chứng quả, làm thầy cho trời và người, làm phước điền chân chánh cho thế gian, nơi Ngài trụ là nơi để cho hết thảy chúng sanh trồng phước. Nếu bạn giết A La Hán tức là hủy diệt phước điền của chúng sanh, những người ở vùng đó sẽ chẳng có phước báo, bởi vậy nên tội này rất nặng. Giết A La Hán chẳng kết tội với một vị A La Hán, mà kết tội với những chúng sanh ở địa phương đó, cho nên tội này rất nặng. Thế gian hiện nay chẳng có A La Hán? Chúng ta tin chắc chắn cũng phải có La Hán ‘ứng chân’. Hóa thân của Phật, Bồ Tát trong thế gian cũng rất nhiều, đâu thể nói không có A La Hán? Nhưng phàm phu chúng ta nhận chẳng ra, bạn muốn tìm A La Hán để giết cũng chẳng tìm ra. Tuy vậy có tội tương đương, tương đương nghĩa là tội ngang bằng với tội giết A La Hán, tội ngang bằng này là tội giết ai? Thiện tri thức. Người có đức hạnh, có học vấn, và từ bi giáo hóa chúng sanh ở địa phương đó, giết hại hạng người như vậy thì cũng tương đương với giết hại A La Hán, tội này rất nặng. Không những không được giết hại, ngay cả tội hủy báng cũng chẳng nhẹ, đây là việc chúng ta nhất định phải biết rõ. Thế gian có nhiều người vô tri, cố ý hoặc vô ý hủy báng những vị thiện tri thức. Vô ý là chẳng biết, cố ý tức là có dụng tâm, cốt ý, trong đó đố kỵ chiếm phần lớn. Hiện nay còn có một số người có sách lược làm thế nào nâng cao thân phận của mình trong xã hội, nâng cao mức nổi danh của mình, nâng cao danh vọng của mình, dùng phương pháp gì? Họ phê phán, bài bác người có tiếng tăm, được nhiều người kính ngưỡng ở địa phương đó, do vậy nên họ được nổi danh. Ðây là cố ý, tạo các tội nghiệp trong địa ngục Vô Gián, A Tỳ. Ðây là tâm tà ác cùng cực, họ chẳng sợ nhân quả báo ứng, chỉ vì một chút danh lợi, ích lợi trước mắt mà dám tạo ra tội nghiệp cực nặng này, đây là nghiệp nhân của địa ngục Vô Gián.

Tội nghiệp thứ ba là ‘làm cho thân Phật ra máu’. Hiện nay Phật chẳng còn tại thế, nhưng cũng có tội tương đương, đó tức là dùng ác tâm phá hoại hình tượng của Phật, bất luận là tượng đúc bằng xi măng, khắc bằng gỗ, hoặc làm bằng kim loại, hoặc là tranh vẽ nên hình tượng của Phật, Bồ Tát, là dùng tâm sân hận phá hoại, tội này chính là tội Ngũ Nghịch. Nếu là vô ý làm tổn hoại thì là ‘lỗi lầm’, chẳng phải là ‘tội’, vậy thì còn nhẹ. Nếu là vô ý thì sám hối cũng được! Có thể sám hối. Nếu là ác ý thì không thể sám hối.

Tội chót ‘phá hòa hợp tăng’, tức là phá hoại Tăng Ðoàn. Tăng đoàn hòa hợp thật ra rất khó gặp được, ở đây cũng có tội tương đương. Phá hoại tín ngưỡng của người khác, phá hoại tâm nguyện của người khác, phá hoại sự tu học của người khác cũng bằng với tội phá hòa hợp tăng; tội này cũng rất nặng, chúng ta không thể không biết. Trong ấy cũng có vô ý và cố ý, phải biết chỗ khác nhau. Cố ý là ác ý, vô ý là chẳng hiểu rõ những lý luận, chân tướng sự thật này. Thí dụ như trong kinh thường nói đến ‘tự tán hủy tha’, tự mình tán thán pháp môn tu học của mình, cứ mặc tình hủy báng những pháp môn khác, cũng là tội nghiệp loại này. Hiện nay ở nhiều nơi trong thế gian chúng ta nghe nói những người tạo tội nghiệp, tạo những tội nghiệp này. Chúng ta nhất định phải hiểu: Phật, Bồ Tát thuyết pháp là ứng cơ mà thuyết, cho nên Phật pháp không có định pháp. Kinh Bát Nhã nói rất rõ ràng: “Không những Phật chẳng có định pháp có thể nói, Ngài cũng chẳng có pháp để nói”. Thậm chí nói đến rốt ráo, nếu có người nói Phật thuyết pháp tức là báng Phật.

2 years ago | [YT] | 0

Ngư Tinh Thảo

TẠI SAO LẠI CÓ HIỆN TƯỢNG ĐỨA TRẺ NHỚ ĐƯỢC KIẾP TRƯỚC.

' Nhi cáo Quang Mục: “Nhữ mẫu bất cửu đương sanh nhữ gia, tài giác cơ hàn tức đương ngôn thuyết.

而告光目。汝母不久當生汝家。纔覺 飢寒即當言說。

Mà bảo Quang Mục rằng: “Chẳng bao lâu nữa thân mẫu cô sẽ sanh vào nhà của cô, khi vừa biết đói lạnh thì liền biết nói.

Và nói với cô: “Chẳng bao lâu nữa mẹ cô sẽ thoát ly ác đạo và sanh đến nhân gian”. Vì công đức của cô xuất tiền tạo tượng, cung kính cúng dường nên mẹ cô được thoát khỏi địa ngục, tội nặng đã tiêu mất, vẫn còn tội dự lại nên chẳng bao lâu sau sẽ sanh vào nhà của cô. Đứa bé này rất đặc biệt, vừa ra đời liền biết nói, thế gian chúng ta cũng có, vừa sanh ra liền biết nói, nhớ được chuyện đời trước. việc này trong nhà Phật gọi là 'đoạt thai'. Chuyện này nói ra cũng khá dài dòng, lúc người mẹ có thai, thai ấy là một người khác, người này có duyên rất ít với người mẹ, đến để làm gì? Để đòi nợ, là quỷ đòi nợ, thiếu chẳng nhiều nên chỉ làm cho người mẹ khó chịu trong vòng mười tháng cho bà cực khổ, đứa bé này vừa ra đời liền chết đi. Mẹ của cô Quang Mục bèn mượn thân của đứa bé ấy nên gọi là ‘đoạt thai'. Thần hồn của đứa bé lìa khỏi thì thần hồn của mẹ cô bèn nhập vào, đoạt thai là như vậy. Bà chẳng trải qua nỗi khổ của mười tháng hoài thai nên bà nhớ chuyện của mình rõ ràng, là đạo lý như vậy. Người ta phần đông trụ trong thai mười tháng, gọi là 'khổ trong thai ngục', mười tháng trong thai cũng giống như trong địa ngục vậy, chịu khổ cùng cực nên quên hết những chuyện đời trước, chúng ta có thể hiểu được những chuyện như vầy. Chúng tôi đã từng thấy một số trẻ em lúc hai, ba tuổi vô cùng thông minh, lanh lợi, đến bốn, năm tuổi bị bịnh nặng, sốt nóng rồi trở thành khờ khạo, đần độn, chuyện gì cũng chẳng nhớ nổi. Chư vị nghĩ thử xem một trận bịnh nặng có thể làm trí nhớ của nó mất hết, huống chi là mười tháng trong thai ngục. Đây là việc chúng ta có thể lý giải, quên mất hết chuyện đời trước. Chỉ khi đến bằng cách đoạt thai thì người đó nhớ rất rõ ràng vì chẳng thọ khổ này. Nhà cô quả thật đã xảy ra chuyện như vậy.'

Trích: Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Kinh Giảng Ký. Tập 11 (Số 14-12-11) Chủ giảng: Hòa Thượng Tịnh Không Địa điểm: Tịnh Tông Học Hội Tân Gia Ba
Thời gian: Khởi giảng ngày 28/5/1998 Chuyển ngữ: Nhóm Diệu Âm

#httinhkhong#adidaphat

2 years ago | [YT] | 2